Tiên phong song hành cùng rủi ro. Kẻ tiên phong, chưa chắc là người nhanh nhất chạm tay đến chiến thắng.
Genre: Hành động, Kinh dị, Tâm lý
Director: Timothy Linh Bùi
Cast: Chi Pu, Thuận Nguyễn, Ngọc Vàng…
Rating: 6/10
*Lưu ý: Bài viết tiết lộ một phần nội dung phim
Khởi nguồn từ cuốn tiểu thuyết của Bram Stoker, ma cà rồng trở thành chủ đề của nhiều sản phẩm nghệ thuật, len lỏi khắp các nền văn hóa đại chúng. Đặt chân lên màn ảnh rộng từ năm 1922, những sinh vật này không ngừng biến đổi, lột xác qua qua mỗi tác phẩm. Song, điểm chung đều khiến người xem cảm thấy ớn lạnh nhưng không kém phần thích thú.
Vì lẽ đó, khán giả có dịp bàn luận về Người mặt trời – phim ma cà rồng đầu tiên của Việt Nam. Nước đi táo bạo này thuộc về Timothy Linh Bùi – gương mặt đứng sau thành công của Rồng xanh, Ba mùa và nổi bật hơn nữa là Chị chị em em. Anh cùng ê-kíp chia sẻ muốn khán giả xem phim tin được có ma cà rồng ở Việt Nam, biến những thứ đã được định hình sẵn trở thành nét sáng tạo riêng.
Cách tiếp cận chưa mới
Câu chuyện Người mặt trời mở ra từ thuở xa xưa, khi những ma cà rồng sống sót sau cuộc thanh trừng cố gắng trà trộn vào loài người. Chúng chia làm hai loại. Một bên “ăn chay” cố gắng hòa nhập. Bên còn lại máu lạnh hơn, sẵn sàng săn người, diệt đầu mối để tránh bại lộ.
Sau nhiều năm bỏ nhà đi, Marco (Thuận Nguyễn) trở về tìm lại em trai tên Nhật (Trần Ngọc Vàng). Sau một lần tiệc tùng hộp đêm, thân phận ma cà rồng của Nhật bị Hạ (Trịnh Thảo) – một cô gái loài người phát hiện. Trong khi Marco muốn giết Hạ bảo vệ bí mật, Nhật lại tìm cách giúp cô chạy trốn. Điều này đẩy cả hai rơi vào thế khốn, buộc phải đối đầu.
Nhiều chi tiết đắt giá như truyền thuyết về người mặt trời chỉ được xử lý qua loa, trong khi kết phim mang tính sắp đặt, thiếu ổn thỏa. |
Về tổng thể, bức tranh Người mặt trời được phân chia bố cục rõ ràng. Nửa đầu phim mang sắc thái kinh dị u ám, nửa còn lại chuyển hẳn sang tâm lý, hành động.
Tuy nhiên, sự cũ kỹ trong khai thác chất liệu nhân vật khiến phim đánh mất nét thú vị. Ma cà rồng được xây dựng theo hai chiều hướng tính cách đối lập, song bỏ quên khai thác năng lực, sức mạnh và cả văn hóa loài. Những yếu tố này chỉ xuất hiện thấp thoáng trong một vài cảnh nhỏ, khó thỏa mãn trí tò mò của khán giả.
Việc định nghĩa hình ảnh ma cà rồng da bợt, nhe nanh gầm gừ hay liên tục cau mày giận dữ cũng khá lạc hậu. Bởi từ lâu, ma cà rồng trong văn hóa đại chúng đã tiến hóa, trở nên hấp dẫn một cách tinh tế hơn. Đó có thể là “những kẻ cô độc nhưng không cô đơn”, hoàn toàn thoải mái với sự tồn tại của mình. Đó cũng có thể là những kẻ săn mồi quyến rũ chết người, với máu tươi là bí mật cho sự bất tử.
Điều này chưa được Timothy Linh Bùi giải thích cặn kẽ trong phim. Có cảm giác, anh góp nhặt và xào nấu từ các tác phẩm tiền nhiệm mỗi thứ một chút, nhưng tựu trung còn cũ kỹ, chưa tìm được lối đi cho riêng mình. Ngay cả cách dùng lời dẫn mở đầu và kết phim cũng sến, khó khiến người xem cảm thấy thích thú.
Bù lại, phim nhập đề nhanh, không mất nhiều thời gian tiếp cận. Đây được cho là nước đi phù hợp của nhiều phim kinh dị tâm lý hiện đại.
Hình ảnh bất ngờ, diễn xuất bất ổn
Không ngoa khi nói rằng Người mặt trời tạo được nhiều bất ngờ với hình ảnh nịnh mắt, bối cảnh cũng được dàn dựng công phu, cho thấy sự đầu tư của ê-kíp làm phim.
Phim quy tụ dàn diễn viên trẻ hút fan như Chi Pu, Thuận Nguyễn, Ngọc Vàng… |
Nửa đầu tác phẩm, ánh sáng yếu được lợi dụng tạo sự ma mị, bí ẩn, mang sắc thái kinh dị. Màu phim u tối ám xanh vàng, một phép phối sáng kinh điển, gợi trong tâm trí người xem cảm giác bất thường và ám ảnh. Càng về sau, các gam màu sử dụng trở nên rực rỡ hơn, nổi bật với những sắc thái đỏ góp phần làm bùng nổ câu chuyện tiến đến hồi cao trào.
Có thời gian dài tiếp cận văn hóa Hollywood, Timothy Linh Bùi cho thấy kinh nghiệm trong việc điều khiển các cú máy khuấy động thị giác khán giả. Điểm nhìn của người xem không phải nán lại quá lâu, trước khi các cú máy ấn tượng, có phần táo bạo đặt họ trong những góc nhìn mới.
Các thước phim rượt đuổi hay đánh đấm chưa phải xuất sắc nhưng khá ổn so với mặt bằng chung phim Việt. Cùng với đó là phần hiệu ứng được thực hiện chỉn chu, không để lộ nhiều sơ hở. Yếu tố âm thanh cũng bổ trợ khá tốt cho các cảnh hành động, tạo cảm giác căng thẳng, gay cấn với người xem.
Một số thước phim cho thấy tư duy nghệ thuật đầy chủ ý, đơn cử như khi Nhật và Hạ đối mặt qua thanh rào sắt chia đôi khung hình. Thế giới của mỗi người vốn độc lập, nhất là khi Nhật tự ý thức và cố gắng tạo khoảng cách vì lo cho an nguy của Hạ. Nhưng cô bạn loài người đã dũng cảm phá rào, cũng chính là phá đi khoảng cách giữa hai thế giới vốn không thể hòa hợp, đẩy mối quan hệ của cả hai tiến xa hơn.
Chi Pu và Thuận Nguyễn tương tác khá ăn ý trong phim. |
Kể từ giây phút đầu tiên xuất hiện, Chi Pu cùng Thuận Nguyễn đã chiếm trọn sự chú ý nhờ ngoại hình sáng, phục trang ấn tượng. Thế nhưng, cảm xúc của người xem nhanh chóng tụt dốc khi cả hai bắt đầu thoại. Những đoạn giao tiếp sống sượng, sến và nặng tính kịch, thiếu thực tế trong bối cảnh đô thị hiện đại. Cách đài từ của nhân vật khi như trả bài, khi lại như kể chuyện thiếu nhi, thành thử đem lại cảm giác sượng tai. Cá biệt, nhiều phen thoại khó nghe, bị át bởi tiếng nhạc.
Chi Pu, Thuận Nguyễn hay Ngọc Vàng thể hiện ổn cảnh hành động, nhưng đều chưa làm tốt những đoạn nội tâm phức tạp. Với Chi Pu, dù đã tiết chế nhưng cô nàng đôi lúc vẫn diễn lố, gồng gượng. Dẫu vậy, không phủ nhận sự ma mị, quyến rũ nhất định mà nữ diễn viên mang đến cho vai Triệu – nữ chúa ma cà rồng. Tương tự, Marco không phải vai đột phá trong sự nghiệp điện ảnh của Thuận Nguyễn. Anh dừng lại ở mức an toàn, biểu cảm có phần tự nhiên hơn so với bạn diễn.
Còn về Ngọc Vàng, sự non trẻ hiện rõ trong kỹ nghệ diễn xuất đầy tính bản năng. Tuy nhiên, nam diễn viên cho thấy tiềm năng khi sở hữu ngoại hình sáng màn ảnh, cùng sự cố gắng thể nghiệm diễn xuất. Nếu biết cách điều chỉnh thoại, Ngọc Vàng sẽ còn nhiều đất tỏa sáng trong tương lai.
Một điểm trừ khác của phim nằm ở khâu biên tập. Không rõ việc liệu phim có bị cắt xén khi ra rạp, nhưng đường dây câu chuyện đôi lúc nhát gừng, với nhiều cảnh đứt quãng, gây khó hiểu. Cảnh 18+ ngắn ngủi không quá phô trương nhưng còn thô kệch, ít giá trị.
Nhiều mặt hạn chế, song Người mặt trời thực tế không tệ như dự đoán trước đó. Phim đáp ứng vừa đủ nhu cầu giải trí của người xem.
Dù kém ấn tượng, nhưng chí ít Timothy Linh Bùi đã không biến phim ma cà rồng đầu tiên của Việt Nam trở thành “thảm họa”.