Lấy bối cảnh đất nước Mexico cùng Lễ hội Người chết (Dia de los Muertos), bộ phim “Coco” nằm trong số các tác phẩm hoạt hình hay nhất của Pixar trong nhiều năm qua.
Thể loại: Hoạt hình
Đạo diễn: Lee Unkrich
Diễn viên lồng tiếng: Anthony Gonzalez, Gael García Bernal, Benjamin Bratt, Renée Victor
Zing.vn đánh giá: 9/10
Coco là bộ phim mới nhất của xưởng hoạt hình Pixar. |
Bộ phim Coco xoay quanh cậu bé 12 tuổi có tên Miguel (Anthony Gonzalez), sống tại một ngôi làng nhỏ ở vùng Santa Cecillia, Mexico. Cậu nuôi ước mơ trở thành ca sĩ giống thần tượng Ernesto de la Cruz (Benjamin Bratt).
Song, do cụ cố của Miguel từng bỏ vợ con để đi theo tiếng gọi âm nhạc, gia đình cậu ngăn cấm mọi hoạt động nghệ thuật qua nhiều thế hệ. Lúc này, họ chỉ chuyên tâm vào công việc đóng giầy, và muốn Miguel sớm trở thành truyền nhân tiếp theo.
Đúng vào ngày Día de Muertos (Lễ hội Người chết) của Mexico, Miguel liều lĩnh trộm cây đàn guitar tại hầm mộ của Ernesto de la Cruz để tham gia một cuộc thi biểu diễn. Sự kiện khiến cậu bé dính phải lời nguyền, và bước sang thế giới của người chết.
Một tác phẩm lôi cuốn và cảm động
Không mang nhiệm vụ “giải cứu thế giới” như nhiều nhân vật khác của Disney, Miguel của Coco chỉ chứa đựng những xung đột giữa niềm đam mê và gia đình.
Sự ngăn cấm của người thân khiến cậu chán ghét gia đình cả ở phía bên kia thế giới, và chỉ muốn đi tìm Ernesto de la Cruz để được thần tượng ban phước. Chuyến hành trình đồng thời là những bước trưởng thành của Miguel khi cậu nhận ra đâu mới là điều quan trọng nhất đối với mỗi con người.
Xung đột giữa niềm đam mê với gia đình của Miguel trong Coco là điều mà bất cứ ai từng có thể gặp phải trong cuộc đời mình. |
Trên thực tế, những phút đầu của Coco không thực sự hấp dẫn bởi mô-típ quen thuộc, có phần gợi nhắc tới Ratatouille (2007) của chính xưởng Pixar. Song, từ khi Miguel đặt chân sang thế giới của người chết, bộ phim trở nên hấp dẫn hơn hẳn nhờ nhịp phim dồn dập.
Nếu không muốn kẹt lại mãi mãi, cậu bé phải chạy đua với thời gian để có thể gặp gỡ Ernesto de la Cruz trước bình minh và nhờ ông ban phước rồi trở về. Miguel đồng thời còn phải chạy trốn khỏi sự săn đuổi của bà cố Imelda (Alanna Ubach) do lỡ để lộ ra sở thích âm nhạc.
Đồng hành với Miguel còn là Hector (Gael García Bernal), nhân vật bất đắc dĩ phải nhờ cậy cậu bé 12 tuổi mang một tấm ảnh về để thờ nếu không muốn bị lãng quên và tan biến. Những bí mật của bộ phim cũng xuất phát từ bộ đôi, và giúp làm nổi bật đề tài tình cảm gia đình.
Yếu tố cảm xúc của Coco nhẹ nhàng, nhưng thực sự sâu lắng. Nhiều người có thể cho rằng gia đình là nơi phiền phức, níu chân họ trên con đường sự nghiệp. Nhưng cũng có người mang mơ ước giản dị về một gia đình êm ấm, hoặc gặp lại người thân thêm một lần cuối.
Văn hóa Mexico độc đáo và đầy sắc màu
Sau khi Moana (2016) giúp khán giả khám phá các bộ tộc ở vùng đảo phía nam Thái Bình Dương, Coco (2017) tiếp tục giới thiệu cho người xem nền văn hóa của quốc gia Mexico. Thông qua Lễ hội Người chết, những nét độc đáo trong bản sắc và tín ngưỡng của người dân nơi đây cứ thế hiện ra.
Như vào ngày lễ, mọi thành viên trong gia đình rải hoa để tạo nên cây cầu nối liền hai thế giới. Người chết sẽ từ thế giới bên kia trở về đoàn tụ và ăn uống cùng gia đình. Song, những ai không được người thân chưng ảnh trong phòng thờ sẽ phải ở lại và trải qua một ngày lễ hiu quạnh.
Coco nhắc nhở khán giả về đẳng cấp sáng tạo của xưởng hoạt hình Pixar. |
Từ lúc Miguel bước sang phía bên kia cây cầu, thế giới người chết đầy màu sắc cũng dần hiện ra. Đó là nơi ngập tràn ánh sáng cùng những công trình cao lớn, đẹp mắt. Mỗi người chết đều sở hữu “thần thú” dựa trên tính cách của mình để dẫn dường.
Ngoài ra, các nhà làm phim còn sáng tạo biến nơi đây không khác gì dương thế, với cáp treo, xe cộ, cho tới các vũ hội, hộp đêm. Thế giới của người chết có một hệ thống “công chức” với thủ tục hành chính và luật lệ riêng. Và nữ họa sĩ quá cố nổi tiếng Frida Kahlo cũng góp mặt trong Coco như một vai khách mời (cameo) thú vị.
Quan trọng hơn, thế giới người chết cũng có sự phân chia đẳng cấp con người rõ ràng. Ernesto de la Cruz đại diện cho tầng lớp quý tộc, những người có cống hiến cho xã hội và được người đời nhớ tới. Nơi họ sinh hoạt là tòa nhà cao tầng xa hoa, gắn liền với nhiều cuộc ăn chơi xa xỉ, tốn kém.
Ở phía đối lập, Hector thuộc tầng lớp những kẻ không ai nhớ tới. Họ lang thang trong những khu ổ chuột, tự gọi nhau là người thân. Ngày lễ Día de Muertos trở thành nỗi ác mộng bởi họ không có cơ hội bước sang bên kia cây cầu. “Cái chết sau cùng” trở thành nỗi ám ảnh đối với Hector và bạn bè anh khi không còn ai trên đời nhớ tới họ nữa.
Bên cạnh phần hình ảnh, Coco còn mang tới bầu không khí âm nhạc rất Mexico – nơi mỗi người dân đều có thể là một nghệ sĩ. Dù họ giàu hay nghèo, âm nhạc là thứ kết nối tất cả. Hình ảnh những chàng nhạc sĩ hay cô vũ công cùng nhau biểu diễn trên phố cứ thế xuất hiện xuyên suốt tác phẩm.
Coco là sự phục hồi phong độ của hãng Pixar. |
Phần âm nhạc được lồng ghép khéo léo thành chủ đề xuyên suốt thông qua những màn trình diễn sôi động, đầy màu sắc. Điều hay là các bản nhạc của Coco đều diễn ra hợp lý, chứ không gượng gạo như kiểu nhân vật bỗng dưng đứng ra hát mà không có mục đích gì cụ thể.
Nhìn chung, Coco là một trong những tác phẩm cảm động và hay nhất của xưởng Pixar trong những năm gần đây. Cho tới hết thập kỷ này, họ chưa có kế hoạch làm thêm bộ phim nào dựa trên ý tưởng gốc như thế, bởi hai dự án tới – The Incredibles 2 và Toy Story 4 – đều là phim phần tiếp theo (sequel).
Coco đang được trình chiếu tại các rạp trên toàn quốc.