Tác phẩm mới của đạo diễn kiêm biên kịch Park Hoon Jung là một bộ phim gangster điển hình, với câu chuyện quen thuộc về cái nghiệp “nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ” nghiệt ngã.
Thể loại: Tội phạm, tâm lý
Đạo diễn: Park Hoon Jung
Diễn viên: Um Tae Goo, Jeon Yeo Bin, Cha Seung Won, Park Ho San, Lee Ki Young
Đánh giá: 7/10
Nhân vật chính của Night in Paradise là Park Tae Gu (Um Tae Goo), một tay gangster dưới trướng ông trùm Yang Do Soo (Park Ho San). Sau phi vụ ám sát lãnh đạo của băng đảng đối địch, Tae Gu được ông trùm sắp xếp đến đảo Jeju để tạm lánh nạn.
Tại đây, anh làm quen với đại ca Kuto (Lee Ki Young) – bạn cũ của ông trùm Yang, và Jae Yeon (Jeon Yeo Bin) – người cháu gái bí ẩn, ngang ngạnh của gã. Nhưng quá khứ giang hồ không dễ dàng buông tha Park Tae Gu, khi băng đảng đối địch quyết truy sát anh đến cùng để báo thù, sẵn sàng gây liên lụy đến bất cứ ai liên quan đến anh.
Night in Paradise là tác phẩm mới nhất của Park Hoon Jung, nhà làm phim được biết đến qua vai trò biên kịch của The Unjust (2010), I Saw the Devil (2010), đồng thời là đạo diễn của New World (2013), The Tiger (2015), V.I.P. (2017) hay The Witch: Part 1 (2018)…
Đây cũng là lần thứ hai nhà làm phim trở lại với đề tài gangster sau New World (2013) – xuất phẩm nổi tiếng từng đem về cho tài tử Hwang Jung Min giải Nam diễn viên chính xuất sắc tại Giải thưởng Rồng Xanh lần thứ 34.
Câu chuyện trần trụi về góc khuất của nghiệp giang hồ
Không còn khai thác thế giới ngầm hừng hực máu lửa với những âm mưu, toan tính đầy lạnh lùng và tàn bạo như New World, bộ phim Night in Paradise tiếp cận giới gangster với góc nhìn khác khi kể câu chuyện về một kẻ tìm cách trốn chạy khỏi bóng ma quá khứ nhằm tìm kiếm cuộc đời mới.
Night in Paradise có câu chuyện tổng thể cùng hệ thống nhân vật tối giản, với chỉ một mạch truyện chính tuyến tính duy nhất tập trung vào nhân vật Park Tae Gu. Diễn biến của bộ phim tương đối khuôn mẫu và dễ đoán, không có điểm nhấn sáng tạo hay nút thắt thay đổi cục diễn bất ngờ gì đáng kể.
Trung tâm của tác phẩm là nhân vật Park Tae Gu. |
Khán giả lần lượt được giới thiệu về Tae Gu, về chiến tích khiến anh phải đi lánh nạn, rồi nhanh chóng cùng nhân vật đi tham quan đảo Jeju xinh đẹp để nghỉ dưỡng trước khi tìm cách trốn sang Nga. Rồi sau đó, đúng theo công thức quen thuộc, băng đảng đối địch tìm cách truy sát anh đến cùng. Và Tae Gu buộc phải tìm cách để tồn tại, đồng thời tìm ra mục đích sống cho bản thân.
Mô-típ này thực tế không có gì mới mẻ. Khán giả yêu thích điện ảnh Hàn Quốc có thể dễ dàng bắt gặp nội dung tương tự ở các tác phẩm nổi bật trong quá khứ như A Bittersweet Life (2005) hay A Dirty Carnival (2006).
Thậm chí, chất gangster trong phim chỉ là yếu tố phụ nhằm xây dựng hoàn cảnh nhân vật chính. Night in Paradise về bản chất mang nặng yếu tố tâm lý, với câu chuyện về hành trình vật lộn để rũ bỏ nghiệp giang hồ của một tay xã hội đen không thích hợp làm xã hội đen, để rồi nhận ra quá khứ không dễ gì buông tha những kẻ như gã.
Định hướng xây dựng hình tượng nhân vật cùng câu chuyện liên quan của Night in Paradise phần nào gợi nhắc đến dòng phim xã hội đen Hong Kong trước đây, đặc biệt là kiểu nhân vật anh hùng lãng mạn – cao thủ hoàn lương trong các bộ phim của đạo diễn Ngô Vũ Sâm như Bản sắc anh hùng (1986) hay Điệp huyết song hùng (1989).
Bộ phim thêm một lần nữa cho khán giả thấy sự trần trụi của nghiệp giang hồ đầy cay đắng và không lối thoát. Đám gangster trong Night in Paradise, mà tiêu biểu là nhân vật chính Park Tae Gu, chỉ là những kẻ “nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ”. Dù có tốt đẹp hay xấu xa, tài ba hay yếu đuối, họ chẳng có quyền tự quyết định vận mệnh của bản thân trong thế giới ngầm tàn nhẫn.
Thế giới ảm đạm, thê lương nơi “đảo thiên đường”
Kể câu chuyện quen thuộc với diễn biến không khó đoán, nhưng Night in Paradise vẫn có điểm nhấn riêng để tạo ấn tượng cho khán giả.
Bộ phim duy trì bầu không khí ảm đạm, u ám xuyên suốt ngay từ những giây phút đầu tiên. Đạo diễn kiêm biên kịch Park Hoon Jung khéo léo xây dựng từng phân cảnh nhỏ sao cho khán giả luôn tồn tại trạng thái bất an, ngờ rằng những sự kiện tồi tệ đang chực chờ xảy ra.
Các nhân vật trong phim đều tỏ ra bất an giữa bầu không khí ảm đạm bao trùm. |
Từ thời điểm Park Tae Gu còn là nhân sự cấp cao của băng đảng, phải trải qua bi kịch mất người thân ngay trước mắt để rồi lao vào thực hiện nhiệm vụ trả thù liều lĩnh, cho đến khi anh tạm lánh đến đảo Jeju và làm quen với những con người khác cũng mang quá khứ bi kịch giống mình, bộ phim luôn đem đến cảm giác ảm đạm, tù túng và bất an cho các nhân vật, dù họ đang ở hoàn cảnh nào.
Mỗi nhân vật trong phim mang trong mình một nỗi âu lo riêng. Nó bám lấy các nhân vật, dù họ ở phe chính diện hay phản diện. Không ai biết điều tồi tệ gì có thể xảy ra trong thế giới tàn nhẫn này. Và dù đã biết sự việc tồi tệ thế nào, họ cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận, đối mặt.
Nhờ đó, Night in Paradise truyền tải đến khán giả lý tưởng “nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ” khá thành công và thấm thía, giúp người xem đồng cảm hơn với số phận gã giang hồ và những kiếp người trong phim.
Hành động bạo liệt, diễn xuất chất lượng
Night in Paradise sở hữu chất lượng sản xuất ổn định, không có điểm gì đáng chê trách. Phần hình ảnh và âm thanh tổng thể được xử lý tốt, đồng bộ, đem đến những góc máy vừa đẹp mắt, vừa đậm chất noir giúp tăng cường bầu không khí ảm đạm của bộ phim.
Các phân cảnh hành động trong phim không nhiều, nhưng được thực hiện chỉn chu và bạo liệt, theo truyền thống quen thuộc của các tác phẩm Hàn Quốc. Thế giới trong Night in Paradise được miêu tả chân thực và trần trụi, nên phần hành động không mang tính cường điệu theo chủ nghĩa anh hùng chính nghĩa, mà đơn thuần là giết hoặc bị giết một cách lạnh lùng và thực dụng.
Phim không có quá nhiều cảnh hành động, nhưng tất cả đều rất bạo liệt và chất lượng. |
Bộ phim cũng ghi điểm với màn trình diễn chất lượng của dàn diễn viên thực lực. Trong đó, nổi bật nhất phải kể đến nhân vật Jae Yeon bí ẩn, lạnh lùng và ngang bướng của Jeon Yeo Bin. Nữ diễn viên đem đến một nhân vật thú vị, đa sắc thái một cách thuyết phục.
Có nhiều điểm cộng, nhưng Night in Paradise vẫn mắc phải những điểm trừ khiến bản thân bộ phim chưa tạo nên điểm nhấn riêng so với các tác phẩm cùng loại. Không chỉ sở hữu câu chuyện quen thuộc với mô-típ cũ kỹ, kịch bản phim còn đi theo hướng tối giản khi ưu tiên xây dựng nhân vật và mối quan hệ giữa họ chủ yếu thông qua một vài hành động đặc trưng cụ thể.
Về mặt tích cực, chỉ cần vài nét chấm phá, khán giả cũng có thể nắm bắt và đồng cảm với nhân vật, dù có thể mơ hồ và không hẳn đúng với ý đồ của nhà sản xuất. Tuy nhiên, điều này lại không có lợi trong việc xây dựng mối quan hệ giữa các nhân vật, đặc biệt là hai nhân vật chính Tae Gu và Jae Yeon.
Bản thân mỗi nhân vật đều tồn tại những điểm mơ hồ về nhân sinh quan lẫn cá tính riêng, nên việc nắm bắt, định hình hay gọi tên mối quan hệ giữa họ là điều không đơn giản. Khán giả cảm thông cho riêng Tae Gu hay Jae Yeon, nhưng chỉ sự tương đồng trong hoàn cảnh là chưa đủ mạnh mẽ, thuyết phục về mối liên kết giữa hai người.
Vai diễn của Cha Seung Won không để lại nhiều ấn tượng. |
Không chỉ vậy, quá khứ bi kịch của Jae Yeon cũng chưa được đào sâu khai thác đúng mức. Điều này khiến bản thân nhân vật thiếu nền tảng chiều sâu cần thiết một cách đáng tiếc.
Tuyến nhân vật chính mờ nhạt là vậy, tuyến nhân vật phụ cũng không có gì đáng nói. Về cơ bản, băng đảng đối địch dưới trướng thủ lĩnh Ma Sang Gil (Cha Seung Won) tìm mọi cách truy sát Tae Gu chỉ là nhóm gangster phản diện quen thuộc. Tên trùm luôn tỏ ra nguy hiểm và nhiều lời một cách không cần thiết.
Những điều này khiến Night in Paradise trần trụi, thê lương, nhưng mơ hồ và kém nổi bật. Phim có tổng thể trọn vẹn, truyền tải tinh thần tương đối thành công, nhưng khó có thể để lại ấn tượng sâu sắc sau khi kết thúc.